25 thg 2, 2012

Ánh Sáng Đô Thị - City Lights (1931)

Tên phim: Ánh Sáng Đô Thị - City Lights (1931)
Đạo diễn: Charles Chaplin
Diễn viên: Charlie Chaplin, Virginia Cherrill, Florence Lee, Harry Myers
Nhà sản xuất: Charles Chaplin Productions
Thời lượng: 87 phút
Thể loại: Hài hước
Quốc gia: Mỹ
Giới thiệu: City Lights mở đầu với cảnh quay lễ khai trương một bức tượng. Sau bài phát biểu (không thành tiếng) của nhà chức trách, người ta kéo tấm vải phủ bức tượng lên, và gã lang thang (Charles Chaplin) đã ngủ ở đấy từ lúc nào. Gã luống cuống bò dậy, và trong lúc cố thoát khỏi bức tượng, cái quần của gã mắc ngay vào chiếc gươm của bức tượng. Đúng lúc đó quốc ca nổi lên. Người ta phải chào cả gã lẫn bức tượng.

Gã tiếp tục đi lang thang. Trong khi đi lang thang, gã gặp mà đem lòng yêu một cô gái mù (Virginia Cherrill). Cô gái mù cứ nghĩ gã là một nhà triệu phú hào hoa phong nhã, và rất có ấn tượng với nhà triệu phú này. Sau đó, gã gặp một triệu phú thật sự (Harry Myers). Ông này đang say rượu, chán đời và định tự tử. Gã cứu sống nhà triệu phú. Cảm động, ông ta kết bạn với gã, rước gã về nhà, cho ở cùng. Nhưng đến khi tỉnh rượu, ông triệu phú không còn nhận ra gã là ai, lại đuổi cổ gã khỏi nhà mình. Từ hôm đó, cứ khi nào ông triệu phú say rượu, ông lại tìm đến anh bạn lang thang của mình.

Gã lang thang quyết định tìm mọi cách để kiếm tiền, nhằm giúp cô gái mù phẫu thuật mắt để cô có thể thấy được ánh sáng. Gã bắt đầu phải làm đủ mọi chuyện, mà tệ hại nhất là đi thi đấm bốc. Thua cuộc, gã lại lang thang kiếm tiền. Trong lúc say xỉn, ngài triệu phú hứng chí tặng gã một ngàn đô la, gã dùng tiền để trả tiền nhà và tiền phẫu thuật mắt cho cô gái mù. Không may, khi ông triệu phú tỉnh rượu, gã bị buộc tội ăn cắp tiền. Gã đưa tiền cho cô gái và bảo rằng mình sẽ đi xa. Sau đó, gã bỏ trốn rồi bị bắt và vào tù.

Vài tháng sau, người ta thả kẻ lang thang ra. Gã lại lang thang trong bộ đồ rách rưới. Gã bị đám trẻ con trêu ghẹo. Gã đuổi bọn trẻ con đi. Tình cờ gã gặp lại cô gái mù, nay mắt cô đã sáng và đang mở một cửa hàng bán hoa với bà ngoại (Florence Lee). Ban đầu, cô gái không nhận ra con người hảo tâm đã giúp đỡ cô ngày xưa và cảm thấy thương xót cho gã đàn ông rách rưới. Cô gái giữ tay gã lại và cảm nhận được đây là bàn tay đã hết lòng giúp đỡ mình, đã hi sinh bản thân để giúp cho mình lại nhìn thấy ánh sáng. Cô nhìn thẳng vào mắt gã và hỏi: "You?" (Anh?). Gã lang thang ngây ngô gật đầu, cố mỉm một nụ cười. Và gã hỏi lại "You can see now?" (Em có thể thấy rồi chứ?). Cô gái trả lời: "Yes, I can see now" (Vâng, em đã thấy).



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu trữ Blog