5 thg 1, 2012

Danh Vọng - Chicago (2002)

Tên phim: Danh Vọng - Chicago (2002)
Đạo diễn: Rob Marshall
Diễn viên: Renée Zellweger, Catherine Zeta-Jones, Richard Gere
Nhà sản xuất: Miramax Films, Producers Circle, Storyline Entertainment
Thời lượng: 113 phút
Thể loại: Hài hước
Quốc gia: Mỹ
Giới thiệu: Chicago đã đánh dấu sự nổi đình nổi đám của mình với việc dành 13 đề cử Oscar và đem về 6 giải (trong đó có giải phim hay nhất). Chicago cũng là bộ phim đánh dấu sự trở lại huy hoàng của phim nhạc kịch sau Moulin Rouge (2001). Tham gia diễn xuất trong phim là những diễn viên tên tuổi : Rene Zellweger, Catherine Zeta-Jones, Richard Gere…và ai cũng diễn xuất thật xuất sắc. Phim mang nhiều ý nghĩa châm biến thú vị đối với người xem. Đặc biệt, tầm khái quát cao nhất của bộ phim là vạch trần những hào quang, danh vọng mà nhiều người hiện nay đang lóa mắt vì nó.

Roxie Hart (Rene Zellweger) là một cô gái xinh đẹp và có tham vọng trở thành một ca sĩ nổi tiếng trên đất Chicago. Bắn kẻ đã lừa dối cô rằng sẽ giới thiệu cho cô vào hộp đêm, cô ta bị tống vào tù. Trong tù, cô gặp Velma Kelly (Catherine Zeta-Jones), kẻ cũng đã bắn em và người tình của mình vì cả hai đã lăng nhăng với nhau. Hai cô gái cùng tìm luật sư Billy Flynn (Richard Gere), người có tài phù phép chạy án nổi tiếng, để trốn tội…

Phim có nhiều chi tiết hài hước khiến người xem phải cười rất nhiều nhưng đằng sau cái cười ấy “chích đến đâu là đau đến đấy”. Mỗi nhân vật trong phim có đến hai cuộc sống : cuộc sống ngoài đời và cuộc sống trên sàn nhảy Chicago. Phải chăng cuộc sống ở Chicago hào nhoáng ấy lại như những vở nhạc kịch trên sân khấu. Người nữ cai tù (Queen Latifah) có hẳn một bài biểu diễn trên sân khấu để giới thiệu nhưng dịch vụ môi giới của mình. Bà ta cùng luật sư Billy Flynn và những tay nhà báo là đại diện của những kẻ tạo nên nổi tiếng. Billy Flynn là một con người hào hoa và có nhiều mánh khóe để phù phép cho những ai muốn trốn tội. Ông ta cũng dàn dựng nên cả một câu chuyện để chạy tội cho Roxie : về tuổi ấu thơ tội nghiệp, cuộc sống gia đình không hạnh phúc để gây “sự cảm động” cho công chúng và bồi thẩm đoàn. Đoạn phim hài hước nhất là đoạn phim Roixe trả lời phỏng vấn của cánh báo chí. Với những câu hỏi như "Where'd you come from?", giọng trả lời của Billy đã biến thành tiếng của Roixe- "Mississippi". Buổi họp báo biến thành vở rối trên sân khấu với sự chỉ huy của Billy, ông điều khiển và lồng tiếng cho Roxie, điều khiển cả giới báo chí. Nhưng chính Billy cũng không ngờ rằng chính con rối lại luôn tranh giành để nổi bật hơn mình. Thế rồi ngày ra toà cũng đến và phiên toà được miêu tả như một vở nhạc kịch được đạo diễn trước với tất cả những tình huống như mong muốn của Billy. Tình huống trong vở nhạc kịch ấy lại là một rạp xiếc với tất cả những trò kịch tính, gay cấn. Trong đó Billy biểu diễn trò xiếc thú và Roxie là một con thú. Đỉnh điểm của nó là tiết mục mà ngay cả con thú cũng không biết : Velam đem cuốn nhật kí của Roxie đến, tưởng như tố cáo mà thật ra lại là một chiêu bào chữa của Billy…Những người tạo ra sự nổi tiếng trong Chicago đều nhằm mục đích vụ lợi cho bản thân, và cũng nhằm nâng danh tiếng của mình lên.

Đại diện cho những kẻ khát khao nổi tiếng gồm có Roixe và Velma. Roxie thừa thủ đoạn để đạt được mục đích của mình: cô vén váy ngất xỉu đúng những lúc quan trọng trong phiên toà theo sự chỉ đạo của Billy, tự nghĩ ra chiêu thức “có bầu”…Velma cũng tương tự như thế. Nhưng cả hai đều không thể chủ động với sự nổi tiếng của mình : có nhanh nhưng cũng mất thật nhanh. Chicago là thế, chỉ một đêm mà Velma đã mất sự nổi tiếng vào tay Roxie, rồi Roxie lại để rơi vào tay một nữ tử tù mới toanh… Cả hai cô tuy đều ganh ghét lẫn nhau nhưng khi cần vẫn có thể cùng bắt tay hợp tác để nổi tiếng. Ở cuối phim, cả hai đều đã nhận thức được làm cách nào để nổi tiếng giữa Chicago: càng giật gân thì càng nổi tiếng.

Trong phim, sự nổi tiếng đã trở thành chủ đề chính. Hình ảnh của một cô gái khi đứng trước giá treo cổ đã làm bật lên tất cả. Hai hình ảnh đối lập : một ở ngay giá treo cổ, một ở trên sàn diễn khiến người xem không khỏi rùng mình. Cả hai đều đầy những người đứng xem nhưng một bên là cái chết bi thảm, một bên lại là phút giây đắm chìm trong danh vọng. Cái khoảng cách giữa danh tiếng và sự phỉ báng sao mỏng manh thế, chỉ như một sợi dây không biết bao giờ đứt. Bên cạnh sự hiện diện của những kẻ thích nổi tiếng, những kẻ tạo nên sự nổi tiếng còn có những người đứng nhìn sự nổi tiếng. Họ là số đông, là nguyên nhân chính nhưng lại thiếu đi vai trò quyết định. Con người trong xã hội như những con rối để mặc cho vài cá nhân điều khiển.

Diễn xuất của các diễn viên thật tuyệt vời : Rene Zellweger thể hiện vẻ nũng nịu, vừa buồn cười mà lại vừa đáng ghét, Catherine Zeta-Jones gương mặt luôn kiêu ngạo, Richard Gere với nụ cười đểu giả, John C.Reilly thể hiện sự ngốc nghếch gây nên sự "thương cảm" cho người xem, Queen Latifah cũng rất “đểu”…Chính vì vậy họ đã chiếm rất nhiều đề cử cho các hạng mục diễn viên. Khác với Moulin Rouge, Chicago sử dụng những ca khúc không chỉ nhằm mục đích nâng cảm xúc của nhân vật lên một bậc mà còn để khắc họa tính cách, bộ mặt của nhân vật. Chính vì vậy những bài hát là phần quyết định thành công của bộ phim. Catherine đã ca hát nhảy múa thật tuyệt, với bài "All that jazz" ở đầu phim cô đã làm người xem nhớ về thời hoàng kim của nhạc jazz. Richard Gere có giọng hát mang đậm phong cách jazz đã làm người xem ngạc nhiên. Rene có giọng hát mỏng và cũng hơi yếu nhưng lại thể hiện được rõ nét cảm xúc của nhân vật. Đó là một chút gì đểu giả trong "Funny honey", cái tham vọng ghê gớm, kệch cỡm trong "Roixe" hay những nỗ lực thất vọng trong "Nowadays".

"If you can't be famous, be infamous." "Nếu bạn không nổi thể nổi tiếng thì hãy tai tiếng đi." Trong trường hợp này, sự tai tiếng đã giúp hai cô gái của chúng ta trở nên nổi tiếng. Với giá trị châm biến của mình, Chicago đã làm dập tắt sự nông nổi, mong muốn được nổi tiếng trong ta.

Về cá nhân mình thì không thích bộ phim này lắm, vì nó là phim ca nhạc nhưng đây là một bộ phim đã dành giải OSCAR phim hay nhất năm 2002 thì theo mình mọi người cũng nên thử qua xem sao.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu trữ Blog