Đạo diễn: Wong Kar-Wai
Diễn viên: Brigitte Lin, Takeshi Kaneshiro, Tony Leung Chiu Wai
Nhà sản xuất: Jet Tone Production
Thời lượng: 98 phút
Thể loại: Hài hước
Quốc gia: Hong Kong
Giới thiệu: Trùng Khánh Sâm Lâm, nghĩa đen "Khu rừng Trùng Khánh" hay còn có tên gọi khác là “ Chuyến tàu Trùng Khánh” (tiếng Anh: Chungking Express) là một bộ phim Hồng Kông của đạo diễn nổi tiếng Vương Gia Vệ được sản xuất năm 1994. Bộ phim là hai câu chuyện gần như riêng biệt về hai mối quan hệ tình cảm của hai viên cảnh sát Hồng Kông với hai phụ nữ, hai diễn viên của câu chuyện thứ nhất là Kim Thành Vũ và Lâm Thanh Hà, hai diễn viên của câu chuyện thứ hai là Lương Triều Vỹ và Vương Phi.
Có lẽ để có thể tóm tắt nội dung của bộ phim này thì thực sự là…không có gì để nói. Đây là một dạng phim kiểu như “phim không có cốt truyện” . Bộ phim kể về hai câu chuyện của hai viên cảnh sát riêng biệt ở Hồng Kông những năm trước 97 ( Ngày HK trao trả về TQ ) .
Trong câu chuyện thứ nhất , ta có thể hiểu ít nhiều cái gọi là “lực hút” . Ở một giây phút nào đó trong cuộc sống bộn bề những suy nghĩ không hề biết ngày mai của tầng lớp thanh niên Hồng Kông , họ đã bắt gặp nhau trong 1 tích tắc gần nhất chỉ 0.01 cm. Nhưng họ lại không hề biết là họ sẽ gặp lại nhau. Chuyện tình giữa anh cảnh sát với đôi mắt buồn xa xăm và người phụ nữ tóc vàng với nụ cười nhếch mép chỉ là một cái gì đó trùng hợp giữa hàng vạn điều ngẫu nhiên trên đời. Cảm giác của họ chưa rõ ràng là tình yêu , chưa bắt đầu cho một chuyện tình , cái mà họ “cảm thấy” ở nhau có lẽ chỉ là “người kia cũng đang bế tắc như mình” . Vâng , họ bế tắc , nhưng họ lại không ngừng cố gắng cho cuộc sống của chính mình . Họ đi qua nhau 1 lần trong đời ,nhưng lại giúp thay đổi cuộc sống của chính người kia mà đôi khi họ không hề biết…
Và ở câu truyện thứ 2 , chàng cảnh sát mang trong mình tâm trạng trống vắng , mông lung trước những gì còn sót lại của tình yêu quá khứ . Cô gái vùi mình trong bài hát mình thích , mơ ước xa xôi về 1 Califonia xa mà thật gần . Chàng trai với cuộc sống tạm bợ không thể che giấu đi nụ cười phớt đời , cô gái với cử chỉ ngây thơ không thể che giấu tính cách nghịch ngợm bên trong. Giữa 2 con người “vô tâm mà lại đang để tâm” ấy , một vài tình huống hài hước xuất hiện tạo cơ hội cho con người thật sự của họ lộ diện. Họ sống thật hơn ! Không vô định như câu chuyện thứ nhất nữa , tình yêu của họ phát triển cao hơn, xa hơn , bằng một cách nào đó , cuộc sống thường nhật của họ , tính cách hồn nhiên vô tư của họ , cái vô tâm mà họ vẫn sống đưa họ lại gần nhau hơn . Họ mơ ước về ngày mai , nhưng đâu đó trong họ lại sợ sệt ngày mai . Họ vứt bỏ , rồi họ lại nhặt lại....
Bài hát Dreams của The Cranberries xuyên suốt bộ phim như là một lời tuyên ngôn cho ước mơ và sự cố gắng của con người , cho những gì SẼ ĐẾN vào ngày mai , cho những ai biết hy vọng vào hôm nay…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét