29 thg 10, 2011

Vươn Tới Thiên Đường - Closer to Heaven (2009)

Tên phim: Vươn Tới Thiên Đường - Closer to Heaven (2009)
Đạo diễn: Jin-pyo Park
Diễn viên: Ji-won Ha, Myung-min Kim, Neung-mi Nam
Nhà sản xuất: CJ Entertainment, United Pictures, Zip Cinema
Thời lượng: 121 phút
Thể loại: Tình cảm
Quốc gia: Hàn Quốc
Giới thiệu: Trong tác phẩm mới nhất của mình "Closer to Heaven", đạo diễn Park Jin-pyo muốn pha trộn giữa một câu chuyện tâm lý tình cảm làm trái tim khán giả thổn thức với những mối quan hệ trong gia đình gợi lên sự đồng cảm. Park Jin-pyo từng khiến khán giả phải rơi lệ với bộ phim lãng mạn đẫm nước mắt You Are My Sunshine, trong đó tình yêu đã chiến thắng căn bệnh thế kỷ AIDS và tác phẩm truyền hình gia đình Voice of a Murderer, bộ phim về một cặp vợ chồng không từ bỏ hi vọng tìm kiếm đứa con bị bắt cóc. Trong tác phẩm mới nhất của mình Closer to Heaven, Park Jin-pyo muốn pha trộn giữa một câu chuyện tâm lý tình cảm làm trái tim khán giả thổn thức với những mối quan hệ trong gia đình gợi lên sự đồng cảm. Bộ phim được bảo đảm bởi hai diễn viên được khán giả yêu thích – nam diễn viên với tính cách cuốn hút Kim Myung-min, anh đã giảm 20kg để vào vai một bệnh nhân sắp chết và nữ diễn viên đáng tin cậy Ha Ji-won trong vai người vợ tận tâm và chung thủy, luôn ở bên cạnh anh. Khán giả chắc chắn sẽ phải chuẩn bị khăn tay để thấm nước mắt với một bộ phim rõ ràng là có một kết thúc bi kịch và chủ đề đạo đức đầy cuốn hút – một quyết tâm kiên cường và niềm tin mãnh liệt, được gọi với cái tên tình yêu, để đối mặt với hiện thực tàn nhẫn. Bối cảnh phim đặt tại một bệnh viện nơi các bệnh nhân phải chịu đau đớn bởi tình trạng hiện tại của mình và hứa hẹn sẽ gợi lên lòng thương cảm của khán giả. Nhưng có một thứ gì đó không phù hợp bất chấp diễn xuất tự nhiên của hai diễn viên chính và sự xuất hiện của những ngôi sao khách mời như Sul Gyoung-gu. Thời lượng hai giờ của bộ phim thật sự là những khoảnh khắc đau đớn, theo nghĩa tiêu cực. Câu chuyện mở đầu với một đám tang. Jong-wu (Kim Myung-min) mất đi người mẹ của mình và gặp lại cô bạn thuở nhỏ Ji-su (Ha Ji-won), người tổ chức đám tang. Anh đã cầu hôn cô bằng một bông cúc trắng, bông hoa dùng trong lễ tang truyền thống của Hàn Quốc. Trái ngược với những gì khán giả mong đợi, bộ phim không hề nói về một cặp đôi hạnh phúc bất ngờ đối mặt với một căn bệnh hiểm nghèo giai đoạn cuối. Jong-wu đã là nạn nhân của bệnh xơ cứng teo cơ từ trước – căn bệnh thuộc hệ thần kinh vận động còn được biết đến với cái tên “bệnh Lou Gehrig” – những ai bị bệnh này sẽ không thể điều khiển các cơ nhưng vẫn còn khả năng cảm giác và nhận thức. Ji-su cũng có một quá khứ của riêng mình, từng li dị hai lần bởi những người chồng cũ của cô không còn muốn bị một bàn tay suốt ngày tiếp xúc với xác chết chạm vào người. Nhưng sự cuốn hút lẫn nhau là điều không thể phủ nhận giữa Ji-su, luôn nở nụ cười bất chấp những vấn đề cá nhân, và chàng trai kiên cường Jong-wu, kiêu hãnh vượt qua những trở ngại của cuộc sống và kiên quyết theo đuổi việc học để trở thành một luật sư. Hai người phải lòng nhau và thậm chí còn trải qua đêm tân hôn cùng nhau, nhưng với điều kiện Ji-su sẽ chỉ ở bên cạnh Jong-wu lâu tới chừng nào cô muốn. Nhưng tiếng gọi của con tim luôn mâu thuẫn với mong muốn hay nhu cầu của con người và Ji-su đã từ chối rời xa anh. Bộ phim còn mang đến tuyến nhân vật phụ với các bệnh nhân khác trong bệnh viện và gia đình họ: một người mẹ đáng thương tha thứ cho những lời lăng mạ của đứa con gái, một nhà vô địch trượt tuyết bị liệt (do thành viên nhóm Brown Eyed Girls Son Ga-in thủ vai); một phụ nữ lớn tuổi kiên định dành hết thời gian cho người chồng bất tỉnh; một cô gái trẻ từ bỏ hết mọi thứ vì người anh trai đang hôn mê nhưng lại bị ép buộc phải kí đơn đồng ý cho anh trai nhận một “cái chết nhân đạo”; và một người chồng lãng mạn trong vô vọng, vẫn mặc cho vợ mình – “vẻ đẹp đang say ngủ” – bộ đồ thật đẹp trong ngày sinh nhật. Đạo diễn biết rõ điều mình đang làm và mặc dù những khung cảnh đẫm nước mắt và các bài hát ủy mị hiện hữu khá rõ ràng nhưng anh vẫn cố gắng giữ mọi thứ “không ủy mị”. Bộ phim diễn tiến với một vài giây phút hài hước hiếm hoi giúp khán giả khuây khỏa một chút, những nút thắt bất ngờ và tuyến nhân vật phụ đáng nhớ. Tuy nhiên, phim hơi tham lam khi cố gắng truyền tải quá nhiều thứ và một cái kết “tuột từ cao trào xuống dốc”, hoàn toàn xa rời ý tưởng về thiên đường mà người xem vốn mong đợi, qua làn nước mắt như thác đố, hai nhân vật chính tái hợp trong cuộc sống ở kiếp sau.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu trữ Blog